Monday, May 31, 2010

Field Trip cuối năm,

Lần này khối lớp của Bo được đi tham quan ở "Science Resource Center", thầy cô hướng dẫn cho mấy em xem cách người ta thám hiểm sâu dưới đáy đại dương phải trang bị những dụng cụ gì, mấy đứa nhỏ vô cùng thích thú vì được tận mắt xem và tay thì sờ được từng loại mà người nhái mặc cũng như sử dụng.

Friday, May 28, 2010

Người Việt gốc Mỹ!

Cô giáo dạy Tiếng Việt cho Be vừa mới gửi cho tôi, câu chuyện này, mới đọc vài dòng đầu tôi ngờ ngợ mình đã xem ở đâu đó , những mẫu đối thoại dí dõm , vui tươi, nhưng càng đọc tôi càng bị cuốn vào và cuối cùng đã bật khóc nức nở...

Thursday, May 27, 2010

Giờ học ở nhà,

Thường mỗi tối trước khi ngủ, ngoài việc đọc sách do Bo yêu cầu, ba, mẹ thường nhắc Bo làm 1 chút gì đó để giúp cho con hiểu thêm những kiến thức cơ bản, như tập viết hay tô màu...đôi khi làm những bài tập ở trường.

Tuesday, May 25, 2010

Khi Ba vắng nhà,

Mẹ khá bận rộn trong việc chở các con đi dự các sinh hoạt vui chơi, ở trường cũng như các tụ điểm . Mẹ lu bu chăm sóc vườn tược , tưới cây, nhổ cỏ và eo ơi nhứt là chăn 1 đàn thỏ 8 con, ui chao là mệt.

Monday, May 24, 2010

Trồng cây

Trường  Be, Bo học có 1 sân chơi mới, thế là nhóm hướng đạo của Be xúm nhau mua cây đem về trồng, vừa mát sân vừa thể thao, lại vừa ghi dấu kỷ niệm cho thời vàng son của mấy ảnh ở ngôi trường này.
Sáng sớm, cả đám kéo nhau tề tựu, nhóm trưởng dặn các em mặc đồng phục vì hôm nay có nhà báo chụp hình đăng báo Boy Scouts nữa nha.

Sunday, May 23, 2010

Splash day!!!

A...ha...11 O'clock , cổng hồ bơi mở tung, già trẻ, bé, lớn , bikini, quần xà lỏn, phao, súng nước...khăn tắm, túi xách...ai nấy lỉnh ca , lỉnh khỉnh tràn vào....như đàn ong vở tổ...

Friday, May 21, 2010

Cốm dẹp và Bánh bò

Nói thiệt, cứ bày ra làm cái này, cái kia vì tò mò muốn thử xem làm có giống như người ta không, chứ hổng có tham ăn à nha...dẫu biết rằng làm ra món nào cũng khó dụ OX và 2 thằng con, nhưng sao vẫn khoái...mình bắt đầu có tâm hồn bếp núc kể từ khi có được mấy bà con từ bờ lốc này thui...hi...hi.

Thursday, May 20, 2010

Phóng sinh?

Sắp đến  Lễ Phật Đản, tôi nghe radio giới thiệu chương trình , hầu như chùa nào cũng có mục "Phóng sinh", nên hay chăng cho việc làm này...tùy theo sự nhận thức suy nghĩ và cách thực hiện của mỗi người, riêng tôi nhận thấy nó hoàn toàn vô nghĩa..thậm chí là tàn nhẫn nữa., phải nói là tôi rất ư là bức xúc về vấn đề này thì đúng hơn., nên đã tìm thử từ "phóng sinh" trên Google, và tìm được rất nhiều ý tưởng phù hợp với mình, hiểu rõ ràng hơn về quan niệm phóng sinh của nhà Phật từ bài viết sau, tôi xin trích đoạn:

Tuesday, May 18, 2010

Breakfast of Champions!

Bắt đầu vào mùa để mấy vị  khoe con của mình rồi đây, thôi thì trước sau gì cũng tới lượt , tui mạn phép khoe thằng con trước nha.

Sunday, May 16, 2010

Giải khát mùa nóng,

Nước chanh, món uống thông dụng quá , chắc không ai là không biết hé...trời hầm hầm nóng mà có 1 ly đá chanh thì mát trời ông địa luôn nghe.

Saturday, May 15, 2010

Book Fair

Năm nào trường Be, Bo cũng có Book Fair 2 đợt để gây quỹ cho trường , đầu năm và  cuối năm.
Mỗi đợt kéo dài cả tuần, mỗi ngày cho 1 khối lớp.

Friday, May 14, 2010

Chuyện của Be,

Đọc chuyện của Ngô bên nhà Đậu, mới chợt nhớ đến chuyện này hồi tuần qua.
Ding...dong, Be ra mở cửa, thằng bé ở đầu xóm, hỏi xin cho Be, Bo ra ngoài chơi với nó, anh B không cho vì nói đã trể, nhưng mình thấy thằng bé năn nỉ nên cho Be, Bo chơi 15', dặn Be coi chừng em nha con, anh B bước theo...thấy bọn trẻ xúm nhau chơi sau vườn nhà bên cạnh nên anh quay về vừa tưới cây vừa nhìn sang thăm chừng.

Thursday, May 13, 2010

My Blog , Birthday!

Lilypie - Personal pictureLilypie First Birthday tickers

Trùng đúng với ngày sinh của nhỏ bạn thân cũng là chị em kết nghĩa của mình luôn, hiện sống với gia đình tại Anh Quốc, entry này tặng cho ĐTHA. Thương chúc Nhỏ A và gia đình có 1 ngày trọn vẹn bên nhau! Gia đình BTBB.

Tuesday, May 11, 2010

Món quà ẩn danh!

Một lần nữa tui nhận được quà mà người gửi lại chính là tui, lần này tui không ngơ ngẩn như lần trước vì nhìn vào dấu bưu điện liền nhận ra ngay.
Quà của em đến chỉ 1 ngày trước Ngày của Mẹ, làm tui cảm động lắm...rất đúng lúc ...tôi cần nhứt sự ủi an...cũng như lần trước, chỉ 1 ngày trước Valentine.

Sunday, May 9, 2010

Đóa hồng trắng cho Diễm!

Ngày này , bên này hầu như  nhà ai cũng nhộn nhịp , quây quần bên nhau để mừng Ngày lễ Mẹ, có nhà thì xúm lại nấu nướng ăn uống tại nhà, có nhà thì đặt hẳn bàn tiệc tại nhà hàng rồi cùng mẹ đến đấy., nói chung là 1 ngày vui.

Thượng Thọ Mẹ!

Mẹ, năm nay đã 85 tuổi rồi, mẹ chỉ nhớ mẹ tuổi Sửu thế thôi, chứ không biết chính xác mình sinh ngày nào và giấy tờ của mẹ cũng vậy 1925. Có lẻ hầu hết bà mẹ VN ở vào độ tuổi của mẹ đều thế, không ai biết được chính xác ngày sinh của mình, như thế hệ con cháu sau này.
Gia đình mình cứ 5 năm tổ chức 1 lần , bắt đầu năm Mẹ tròn 70, cái tuổi xưa nay hiếm.
Năm ấy, vào dịp Tết Ất Hợi, nơi thôn quê xa xôi, nghèo nàn...Lễ Mừng Thọ đối với mọi người rất xa lạ. Muốn tạo niềm vui bất ngờ , anh , chị em tui quyết định làm chung 1 bữa tiệc Mừng cho ba anh em của Mẹ là Cậu Ba, Cậu Tư và Mẹ,(dì Sáu tôi chết đã lâu)...sẵn ngay Tết nhứt con cháu tụ họp đông đủ .
Tụi tui mời gia đình Cậu Mợ Ba và cậu Tư vào nhà mình chơi vào mùng 2 tết, anh tôi lấy vỏ máy đi rước Cậu Mợ Ba vào, lúc đó cậu Ba đang bịnh ung thư dạ dày thời kỳ cuối, ở cách nhà mình 1 km, còn cậu Tư thì ở RG.
Mấy anh chị con của 2 cậu và nhiều bà con khác cũng vào dự đông đủ, mọi người rất ngạc nhiên, ai cũng vui và cảm động lắm khi nhìn cảnh ba anh em ngồi gần với nhau, ai cũng bước vào tuổi gần đất xa trời.
Hai năm trước về lại RG, ghé thăm Cậu tìm lại được mấy album hình xưa, ôi quí giá vô cùng.


Giờ đây, Cậu Ba đã mất (chỉ sau Tết năm ấy vài tháng), còn Cậu Tư thì gần 90 rồi, thường xuyên vào ra BV, nên Mừng Thượng thọ Mẹ 85 tuổi vắng bóng 2 người cậu thương yêu này.
Mấy tháng trước, anh B về VN, thay mình tổ chức mừng Thượng Thọ cho Mẹ, tụi mình điện thoại về trước vài ngày, trước khi aB về để anh, chị ,em gom lại cho đông đủ và phân công người nào lo phần gì ,vì anh về chỉ có vài tuần thôi.
Không bày vẽ, rườm rà tốn kém, vì mẹ có bao giờ đòi hỏi, nhưng anh chị em mình ráng làm sao cho không khí thân mật vui vẻ cho Mẹ vui, sống lâu dài với con cháu. Mẹ đã yếu lắm rồi, nhưng vẫn còn minh mẫn lắm, lần nào gọi điện thoại về, câu hỏi đầu tiên của mẹ cũng là "Chừng nào con về?"
Từ nhỏ, 11 tuổi tôi đã xa mẹ, những ngày còn đi học thì chỉ về với mẹ 1 năm có 2 lần hè và tết, ra trường đi làm thì những ngày về với mẹ càng ít đi  cũng chỉ là dịp tết , nghỉ vài ngày lể và giổ Ba.
Đến lúc lấy chồng xa...thì đúng là : " xe kêu, tàu hú biết nhà má đâu???"...sợ lắm , câu hỏi này mẹ ơi vì con không muốn thất hứa với mẹ.


Bắt đầu năm này, tụi mình, đồng ý với nhau là Mừng Thọ cho Mẹ thường xuyên mỗi năm, để biểu lộ tấm lòng với mẹ trong những tháng ngày cuối đời mình.
Làm sao cho Mẹ vui là được, hé Mẹ hé...Mẹ suốt đời yêu dấu của chúng con và là bà ngoại ghiền trầu của Be, Bo.
Cám ơn OX đã hết lòng cùng anh, chị, em lo chu đáo cho lần mừng Thọ vừa qua của Mẹ. Thương!

Friday, May 7, 2010

Chuyện trò với Be,

- Ngày mai mẹ gói mấy nhánh bông cho con đem tặng teachers Happy Mother's day nha Be.

- Teacher 's not my mom, Be nhăn nhăn mặt, suy nghĩ chút xíu rồi trả lời.

- Nhưng mà teacher cũng là Mom vậy con, teacher cũng có con của teacher, giống như mẹ có Be, Bo là con của mẹ.

- Vậy thì con của teacher tặng bông cho teacher chứ hông phải Be.

- Ngày của mothers , con tặng bông , mẹ nghĩ teacher sẽ vui lắm, mẹ làm cho con , cho Bo nữa, tặng teachers , tặng Bus driver luôn ( xe bus có 2 cô, 1 lái xe và 1 phụ giúp trông trẻ).

- Ok, Be nói mẹ tặng hả?

- Con muốn nói sao cũng được, nhưng mà con có muốn tặng bông cho teachers không, nếu con hổng muốn thì thôi, hé Be?

- Yes, that would  be nice, mẹ. , lần này thì Be trả lời liền.

- A ha, vậy sáng mẹ dậy sớm chuẩn bị hé...tui thở phào nhẹ nhõm...cuối cùng thì Be cũng hiểu ra, nếu là Valentine thì có lẻ Be sẽ không như vậy, có phải những đứa trẻ khác cũng có suy nghĩ giống Be chăng?

Thursday, May 6, 2010

Nỗi buồn của mẹ khi con đi nhà trẻ

Gửi đến mọi người bài viết của 1 bà mẹ có con đi "nhà trẻ", đọc xong tui hổng biết nói gì luôn???

Hai vợ chồng tôi tránh nhắc đến chữ "tã" vì mỗi lần nghe là bé khóc và lại nói: "mẹ, mặc tã, ... sợ.. cô giáo la...". Cả đêm cháu cứ giật mình khóc và lập lại câu nói đó.
Sau Tết Nguyên Đán, do chị giúp việc về quê rồi không trở lại, vừa đi làm vừa chăm hai thằng cu -một đứa đang học lớp một và cu con 20 tháng - thật là không ổn. Vợ chồng tôi quyết định cho cu con đi nhà trẻ.
Theo tư vấn của những người trong xóm, chúng tôi quyết định gởi cháu vào lớp mầm non tư thục gần nhà và cũng thuận đường đưa đón mặc dù học phí nơi này cao hơn các nơi khác từ 300.000 đến 400.000.
Tuần đầu tiên, tôi đưa cháu đến trường, cô chủ trường cũng là cô giáo dạy trẻ hỏi về cân nặng của cháu tôi đưa cô giấy khám sức khoẻ mà tôi chuẩn bị sẵn (cô không yêu cầu). Đọc xong cô bảo: "Thằng nhỏ này ốm nhom nè sao mà 10 kg được, 8 kg thôi, cân ở Nhi Đồng lúc nào cũng cao hơn 2 kg hết". Nói xong cô ghi vào sổ - 8 kg. Tôi định đính chính thì phụ huynh bên cạnh nói nhỏ: "Cứ để ghi ,cãi là con em " lãnh đủ"." Thế là tôi im lặng chấp nhận con mình ...8kg. Cô lại tiếp: "cháu nó còn nhỏ mỗi ngày phải mang theo tã cho cháu để cháu đi tè tùm lum".....
Ngày cuối của tuần đầu tiên, có lẽ do ăn lạ món tôi hay nấu ở nhà, bé bị tiêu chảy hết 2 ngày. Thứ hai vào, tôi báo với cô tình hình của cháu nhờ cô theo dõi, cô phán: " Lỗi chị ở nhà cho ăn tùm lum hết bị tiêu chảy là phải rồi. Chị đừng cho ăn sữa chua nữa hư bao tử hết". Tôi cũng không biết trả lời sao và cảm thấy lo lắng về ngôi trường này. Nhưng nghỉ việc cả 2 ngày mà không tìm được chỗ nào nhận bé, đành..."cố lên con ạ".
Do tôi đi làm sớm nên ông xã nhận nhiệm vụ đưa đón cháu. Sau một tuần tôi được nghỉ phép nên tranh phần đưa đón. Hôm đó cháu khóc không chịu vào lớp thế là chiều về cô giáo bảo: "Từ nay về sau chị đừng có đưa nó đi học nữa. Chị đưa nó đi nó nhớ mẹ khóc suốt ngày nghe mệt quá" . Tôi cũng chỉ cười chưa quan tâm đến câu nói đó. Hai hôm sau, ba đi công tác, thế là tôi đưa cháu đến trường. Vừa bước vào cửa cô giáo bảo: "Đã nói rồi, chị đừng đưa nó đi hôm nay nó khóc suốt nữa". Tôi đính chính là ba không có nhà, cô ta lại khó chịu "thì nhờ chị hàng xóm có con đang học cùng đưa đi. Từ nay về sau chị đừng có đưa nó đi học nữa". Nói xong cô lạnh lùng quay đi. Về nhà cứ ấm ức: Sao tự nhiên mình bị "tước quyền làm mẹ vậy". Nhưng cuối cùng lại phải nghe lời cô dạy: không đưa con đi học vì không còn cách nào khác hơn.
Thời tiết ngày càng nóng, mỗi ngày nhìn hai mông của con ửng đỏ và nổi đầy mụn nước vì mặc tã thật tội. Sau một tuần nhìn con khó chịu vì ngứa, chúng tôi đến gặp cô "xin bỏ tã" cho cháu . Cô miễn cưỡng đồng ý. Chiều hôm đó đón về vừa gặp mẹ cháu khóc ầm lên " mẹ, mẹ, ...tã...tã...cô la... sợ" (cháu mới biết nói). Tối đó cháu sốt và cả đêm cháu cứ giật mình khóc và lập lại câu nói đó. Sáng hôm sau, vừa thấy giỏ đi học cháu lại khóc thét lên "mẹ, mẹ, ...tã...tã..cô la..sợ" . Tôi cố giải thích là "mẹ chở đi khám bệnh" nhưng cháu vẫn khóc cho đến khi tôi quay vào nhà. Từ đó hai vợ chồng tôi tránh nhắc đến chữ "tã" vì mỗi lần nghe là bé lại khóc và lại: "mẹ, mặc tã, ... sợ.. cô giáo la..." ...
Đến nước này thì tôi không còn cam đảm cho con đến trường nữa. Tôi không còn phải lựa chọn giữa công việc và con vì tôi đã quyết định ở nhà chăm con cho cháu qua cơn hoảng loạn.
Tôi kể việc này ở đây để chia sẻ với các mẹ chuẩn bị đưa con đến trường. Tôi cũng mong rằng những ai đã chọn nghề dạy trẻ hãy yêu thương trẻ như con mình vì đứa trẻ nào dù con nhà nghèo hay nhà giàu đều cũng là khúc ruột của cha mẹ nó. Những đứa bé đau một thì đấng sinh thành của nó đau gấp vạn lần.
Fanta

Wednesday, May 5, 2010

Quần áo cũ

Đến mùa hè là mình lại lôi loạt áo quần này ra để mặc, đơn giản vì nó mát mẻ, rộng rãi, thoải mái , dễ chịu, qua mấy mùa rồi đã cũ, đã phai màu, nhưng mình vẫn chưa nỡ chia tay.
Có ai thích màu mè, hoa lá hẹ như tui vầy không???


Năm cái quần này để mặc chung với 5 cái áo trên.


Lại xanh xanh, đỏ đỏ cho em nhỏ nó mừng nữa nè; bảy cái quần thun ôm sặc sở này sẽ đi kèm với mấy áo thun trắng hoặc màu rộng thùng thình...dẫu biết mình có dáng dấp không được khiêm nhường sao tui vẫn thích mặc đồ rộng rãi...hết 1 tuần, rồi quay lại mặc nữa...ha...ha.


Mấy nàng yêu vấu, có nàng nào giống gu quê mùa này của tui hôn vậy, nếu hổng ai thích hết trơn thì chắc tui phải si nghỉ lại mới được...

Tuesday, May 4, 2010

VIPS Appreciation Brunch

Vào trường dự buổi tiệc do Hội Phụ huynh học sinh và nhà trường cùng nhau tổ chức sáng nay, tôi tiếc hùi hụi vì không đem theo máy chụp hình, lúc đi định lấy theo nhưng nghĩ bụng, người ta cám ơn mình hổng lẻ mình đi khoe, nhưng khi vào đến nơi, mới thấy mình đã sai lầm.
Khung cảnh thư viện , nơi tổ chức- rất ư là dễ thương, vì họ chọn chủ đề trang trí là "Tropical island Luau", nên toàn là những hoa lá ở đảo ..trên tường, kệ sách và bàn tiệc,.những cánh buồm được trang trí theo mỗi lớp học, trên đó các em viết tên và lời cám ơn cha mẹ mình .Thức ăn cũng trang trí theo chủ đề này luôn. Năm nay, buổi tiệc tươm tất hơn và trang trí đẹp mắt hơn mấy năm trước.
Mỗi người vào đến sẽ được choàng 1 vòng hoa, giống như dân đảo vào những ngày lễ hội, ký tên vào danh sách. Trong lúc phụ huynh đi nhận sách do nhà trường tặng được bài trí rãi rác trên những kệ sách thì cô giáo sẽ dẫn mấy em học sinh có cha mẹ đến dự ra để bà hiệu trưởng chụp hình chung với từng gia đình lúc đó bà ngỏ lời cám ơn luôn, chụp hình xong mấy em trở về lớp, ba mẹ bắt đầu ăn uống, chuyện trò...song song với việc tự nguyện đăng ký giúp đỡ trường vào năm học mới.
Trong bữa tiệc, cô Hội trưởng HPH đọc tên từng cha, mẹ lên nhận quà cám ơn của nhà trường , mỗi người được tặng 1 giỏ quà nhỏ nhưng trân trọng lắm, ngoài ra trên bàn ở chổ ngồi của mỗi người còn có thêm 1 túi quà bánh kẹo cho con nữa chứ...làm mình cảm động lắm, nhà trường chu đáo thật, mình chỉ nhín có chút thời gian cho nhà trường vậy mà họ bày tỏ tấm lòng biết ơn chân thành quá, khiến mình không thể nào không tiếp tục gắn bó.  Đáng lẻ ra mình cám ơn họ không hết , đằng này ngược lại ...đúng là việc nào ra việc nấy ...có cho thì có nhận...ai cũng phơi phới tấm lòng.

Những món quà mình nhận từ buổi tiệc sáng nay,


Quyển sách này mình tặng lại thư viện, cô giữ thư viện nói mình đem về cho Be đọc xong đem vào trường cho cô.


Monday, May 3, 2010

Khoe sắc

Ngoài cái chuyện hắc xì hơi ra, còn lại thì tui yêu mùa xuân quá, sáng mở mắt dậy là bước ra sân, trước, sau gì cũng tràn ngập sắc màu, nhìn ngắm 1 chút mới quay vào thức con dậy chuẩn bị đi học.

Amaryllis - Red Lion

Orion


Riêng 1 góc vườn


Còn đây là Anemone / Ranunculus có đến 10 màu khác nhau nè:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...