Sẵn dịp ông bà bạn già ghé thăm, tụi mình bàn nhau mời ổng bả ở lại ăn cơm, trời đang trở lạnh khủng khiếp mấy ngày nay, ăn lẫu có lẻ là thượng sách. Hai ông bà này năm trước vẫn còn là láng giềng mới mình, kế bên luôn, nhà hai người không có con cái vậy mà có sân chơi cầu tuột, xích đu, cho Be, Bo và 2 đứa nhỏ nữa nhà phía bên kia chơi chung, mặc dù dọn đi nhưng họ vẫn thường xuyên thư từ, gửi thiệp cho Be, Bo vào những dịp Lễ, hoặc Sinh Nhựt, tình cảm dành cho 2 thằng nhỏ rất đong đầy, đã có lần tui viết về họ ở
bài này đây.
Luôn tiện, anh B chạy qua mời luôn hai ông bà nhà xéo xéo, người mà hôm trước nửa đêm đã bưng chậu hoa trạng nguyên đặt trước cửa nhà, y như là
Santa vậy.
Nhập tiệc, 4 người họ có vẻ khá lạ lùng với món lẫu của mình, họ ngồi yên nhìn anh B, lần lượt múc thức ăn cho từng người, sau một hồi bỏ mọi thứ vô nồi lẫu đã sôi chín. Còn mình thì chạy tới lui, lo cho đứa cháu nhỏ của ông bà và Be, Bo, cũng như thêm những thứ cần thiết cho khách.
Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, xoay quanh về hàng xóm , láng giềng, ai cũng hài lòng về khu mình đang sống.
Không cần, nhà đẹp, đắt tiền, chỉ cần bà con lối xóm thân thiện, giúp đỡ lẫn nhau là vô giá.