Sunday, February 28, 2010

Những đứa trẻ ngày xưa (2)

  Những đứa trẻ ngày xưa (1)

 Được 6 tháng, anh T (PGĐ) vì kinh tế gia đình 1 vợ, 2 con nên không còn trụ trì được nữa, sở LĐ cử ai cũng không dám xuống. Anh HB và mấy người trong làng ...hay là NT làm thay đi nha?
        Không biết tiếng lành đồn xa hay sao mà bửa nọ có chiếc xe đò Sài gòn về ngang tắp lại thảy 1 bao bố xuống, anh lơ ngoắc anh bảo vệ ra rồi chạy mất. Khiêng vô, mở ra xem đầy gạo và 1 mảnh giấy nhỏ : Tặng Làng trẻ MC-KG - từ Chùa Lộc Uyển, Q.6 -TPHCM. Kể từ ấy tháng nào làng mình cũng đều đặn nhận của chùa 1 bao gạo, mình gửi thư cám ơn và lịch để tặng chùa (lịch này của thằng em rể kéo lụa mướn lịch cho người ta, mình nói với nó có dư cho mình rồi kéo thêm hàng chữ LTMC-KG để tặng cho nhà hảo tâm).
      Có dịp đi TP, anh HB tìm đến thăm chùa...anh tìm thật lâu mới gặp...đi ngoằn nghèo vào sâu trong hẽm ngôi chùa nhỏ nghèo nàn, chỉ có 1 sư cụ và vài chú tiểu ...ông không nhớ rõ là ai đó đã nhắc với ông về "tổ ấm" của tụi mình...ông nghĩ "thôi thì cục muối cắn đôi vậy"...ai cho gạo chùa của ông ăn bao nhiêu còn bấy nhiêu ông gửi cho mấy đứa nhỏ , nghe anh HB đi về kể lại ...thấy mình tầm thường và nhỏ bé làm sao...cuộc sống này còn đẹp biết bao vì còn có đâu đó những tấm lòng vàng thầm lặng bao dung.
       Hình như điều gì đó thôi thúc, cảm nhận được hướng đi trước mắt, mình và anh HB mạnh dạn dấn thân, không ngần ngại nhận trẻ sơ sinh và cả làng đồng ý với nhau rằng khi làm khai sinh cho bé, con của mẹ nào thì mẹ đó có quyền đặt tên, nếu là con gái thì mang họ của "xếp gái", con trai thì mang họ của "xếp trai"...mọi người chọc anh HB và mình là "xếp trai" và "xếp gái", còn mấy đứa nhỏ thì gọi cậu B, dì Thảo lớn, (có dì Thảo nhỏ làm thủ quỹ). Từ ngày có thêm mấy baby, mình nhận thêm mấy dì vô để giúp mẹ., trước đó còn có dì y tá nữa chứ.
        Ngôi làng nhỏ này như 1 xã hội  thu gọn, có chương trình phát thanh, sáng sớm đúng 5 giờ, cả Làng dậy tập thể dục, và 1 ngày mới bắt đầu; đứa lớn giúp mẹ làm đồ ăn sáng rồi cắp sách đến trường, mẹ & dì làm vệ sinh cho bé nhỏ xong dì ở nhà cho bú, mẹ đi chợ...
        Có thằng em, hôm đó đến nhà chơi, nghe kể chuyện Làng trẻ, thích quá đầu quân luôn mặc dù em vừa tốt nghiệp ĐHNgoại ngữ, tương lai còn dài., em này giúp chị phụ trách xã hội sinh hoạt và dạy mấy trẻ học, nhìn em dạy tụi nhỏ 1 ý tưởng lóe lên : sao mình không kết hợp mở lớp dạy  Tiếng Anh cho  xã nhỉ, mặc dù vốn Anh ngữ của mình chỉ bằng lá mít, giờ nghĩ lại sao lúc ấy mình gan quá. Xã nghèo, học phí tượng trưng, học sinh đăng ký khá đông...mình và Ng dạy theo cuốn English 900, muốn tạo phong trào cho tụi nhỏ trong Làng học theo.
       Em xe ôm ...nói vui chứ em chạy việc hành chánh rất nhanh nhẹn, tháo vát và 1 em nữa; cậu Quãng và cậu Quang có nghề khắc gỗ làm những bức tranh rất đẹp...mua dụng cụ về dạy cho mấy em trai nghề này, còn Thảo nhỏ thủ quỹ có nghề may mở lớp dạy may cho xã luôn tiện dạy cho mấy em nữ lớn trong Làng - (xin được 1 số máy may cũ của trường dạy nghề). Phải nói lớp dạy may này làm ăn khấm khá lắm nha, gây quỹ cũng bộn đó.
        Tết đến, cả bọn còn kéo nhau đi múa lân khắp xóm để kiếm tiền tiêu Tết nữa chứ....thấy tụi nhỏ biết cách rút ruột người ta hông...hì...hì.

Hai "xếp" đi mua thỏ về nuôi.


     Như đã hứa ba mẹ nuôi của Ngọt giới thiệu về Làng 2 cặp vợ chồng khác để nhận anh em của Ngọt.


        Trẻ ngày càng nhiều...bụng làm dạ chịu...phải nghĩ cách để mà cưu mang chúng chứ...tình cờ quen được 1 chị, nghe chị kể có 1 thời chị cùng ai đó làm bầu sô cho mấy đoàn hát...cái khó ló cái khôn, giờ nhớ lại sao lúc đó mình thông minh đột xuất vậy chứ??! Hay là mời đoàn hát về để gây quỹ?
       Nhờ chị Th giúp, chị gật đầu liền...chị chịu trách nhiệm liên lạc ca sĩ mình thì thỏa thuận giá cả, thời đó Ngọc Ánh mới nổi, bạn ấy trạc tuổi mình...đang hăng độ lắm, cho biết lý do tụi mình mời, NA ô kê liền, kể ra mình cũng uy tín ác lắm chứ mời được anh Bảo Quốc luôn...có được 2 diễn viện gạo cội chương trình rồi mình mời mấy người khác ngon ơi. Yên tâm in cho mày cả đống vé, 1 mặt đi bán vé mặt khác tập mấy bài hát múa cho tụi nhỏ, để chúng biễu diễn xen kẻ vào chương trình nhằm khuấy động để làm mềm đi những cõi lòng gỗ đá.
        Tỉnh nhỏ xa xôi lâu lâu có đoàn hát từ TP về có cả danh hài Bảo Quốc và ca sĩ cực hot Ngọc Ánh , mùa mưa mà vé bán được khá lắm ..Tối diễn, áo dài lướt thướt mình "e ấp", giới thiệu chương trình : "Sống trên đời sống cần có 1 tấm lòng...rộng mở để nhận lời ca tiếng hát của các em thay cho lời cám ơn chân thành nhứt"...Hát được 2 bài rồi mà anh BQ còn chưa xuất hiện, ổng hổng chịu đi chung với đoàn mà lái xe một mình, trời ạ làm mình đứng tim luôn; sợ bị cho là lừa gạt....kiểu này thì mẹ con húp cháo...mưa gió , đường ổ gà, anh ấy không dám chạy nhanh... hú vía giờ chót ổng xuất hiện cười hì hì...
       Sáng hôm sau mình và anh HB còn cho Đoàn Thanh niên mời Bảo Quốc để "talk show" nữa chứ, quên kể trước đó anh H B làm bí thư Tỉnh Đoàn nên đám TN còn ngưỡng mộ lắm hôm tát cá có Đoàn TN vô giúp nữa chứ., còn Ngọc Ánh thì cùng đám bạn mình đi xin xăm ở Đình Nguyễn Trung Trực và xà vào đám cưới của 1 thằng em bạn luôn...toàn là những kỷ niệm đẹp.
Qua lần "show up" đó, Làng mình coi được hơn, có nhiều người dòm ngó, hỏi thăm sức khỏe hơn.


Trên Bộ LĐ bắt đầu giới thiệu cho các tổ chức xin con nuôi của Mỹ về , Holt & IMH.
Holt mở các lớp tập huấn cho mấy cô nuôi trẻ và cán bộ, họ đài thọ toàn bộ chi phí cho chuyến đi, khi thì Hà nội, Đà nẵng lúc thì Biên hòa khá nhiệt tâm và rất bổ ích.



Hai tổ chức này hứa sẽ tài trợ cho Làng với điều kiện phải cho họ nhận con nuôi.
Được khoản giúp đỡ kha khá, mình gom góp làm nhà riêng biệt cho các gia đình, trước đó là ở chung 1 dãy mấy phòng học cũ sơn phết lại, đi chung nhà vệ sinh ao cá.
Cuộc sống của mọi người đỡ chật vật hơn.
Trẻ con có quần áo mới ngày Tết, mẹ đi chợ bớt đắn đo suy tính , bữa ăn trong nhà phong phú hơn.
Nhưng cũng từ đó Làng trẻ bắt đầu có sóng gió không được yên bình như trước nữa.

      Để tiện liên lạc IMH tặng cho Làng 1 máy fax, không đặt tại làng được vì hệ thống Bưu điện xã thô sơ quá, anh HB kêu mình đem về nhà của Cậu. Lúc nhờ BĐ đến lắp đặt và hướng dẫn sử dụng, họ ngạc nhiên lắm, bắt ký giấy tờ tùm lum, vì thời đó chỉ có Tỉnh ủy và 1 số ban ngành cần thiết lắm mới sử dụng máy fax, và bị kiểm duyệt rất gắt gao.
     Tin xấu truyền nhanh, thế là Sở Lao động hỏi thăm, Sở còn chưa có máy fax, làm sao con nhỏ ấy 1 mình sở hữu còn liên lạc trực tiếp với Mỹ nữa chứ, quá lắm...e hèm ba con nhỏ đó ngày xưa là ngụy quân ngụy quyền, phải cảnh giác, hổng chừng nó là tay trong???Fax qua lại không quá nửa tháng, Sở LĐ cho người đến nhà tịch thu.
      Mới hay con người ta cái lưỡi không xương, mới hôm Tết cả nhóm kéo đến nhà Cậu để chúc tết vì Cậu là tiền bối của họ mà...mỗi người 1 câu khen mình có đường đi trốn...vậy mà...???
     Chưa hết họ bắt đầu kiểm tra sổ sách, bắt buộc tụi Mỹ có tài trợ gì phải thông qua họ rồi họ sẽ rót xuống cho tụi mình.
     Qua 1 thời gian xin con, IMH ngỏ ý muốn mời 3 thành viên có liên quan qua Mỹ thăm tụi nhỏ , họ giao cho Làng lựa chọn. Anh HB và mình muốn chọn mẹ nuôi vì họ là người có công lao nhứt, mẹ thăm con là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nhưng cả 3 bà mẹ đều có con ở Mỹ, biết phải chọn ai??? Hỏi ý kiến Chandra - đại diện IMH- hắn nói nên chọn Ms. Th, hắn lý luận mình vừa là người nuôi dạy, vừa là người làm hồ sơ mà cũng chính là người có thể quan hệ trực tiếp với các Trung Tâm nuôi dạy trẻ khác, mình đi để tận mắt xem họ chăm sóc trẻ được cho con nuôi thế nào về phổ biến lại cho mọi người an tâm- có lý. 
        Đến ngày gửi danh sách cho IMH thông qua Sở Lao động thì...họ nổi trận lôi đình ...con nhỏ ấy là cái thớ gì mà được chọn đi??? cả Tỉnh ủy còn chưa có ai biết hơi Mỹ ra làm sao nữa đây nè...rồi lại bươi móc ra cả họ nhà mình ...(chỉ nghe kể lại), đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng dừng. Họ khôn lắm mời anh HB và Chandra bàn bạc xin thêm 1 người nữa cho đủ bộ sậu của họ : trước tiên là ông Phó Chủ tịch Tỉnh người ký quyết định cho con nuôi, kế đến là ông Giám đốc sở tư pháp, bà giám đốc Sở lao động ( buồn cười là 2 ông bà này lại là vợ chồng với nhau???), xin thêm 1 là ông cựu giám đốc Sở lao động , chẳng qua ông này là người ký giấy thành lập Làng trẻ , được vài tháng thì ổng nghỉ hưu, bà mới thay thấy hớt tay trên của ổng hơi kỳ nên có hảo tâm ấy mà., quay sang anh HB họ vả lả...Làng trẻ còn nhiều cơ hội hay để lần sau...??! Chandra thì ở vào thế chẳng đặng đừng, còn anh HB ức lắm nhưng thấy họ thô bỉ quá...ảnh phủi đích đếch thèm.
        Nghĩ lại lúc ra quyết định cho mình làm PGĐ sao chẳng có ma nào phản đối...cái chổ khỉ ho cò gáy lúc trước không ma nào bén mảng đến ấy mà...mình rất muốn quên đi, rất muốn hòa nhập với cuộc sống, muốn vươn lên nhưng họ không cho mình cơ hội...bao lần bị vùi dập...chỉ còn chốn nương thân tưởng như bình yên ấy nhưng cuối cùng cũng bị moi ra.
       Tội cho mấy đứa nhỏ, tổ ấm của chúng đã bị dòm ngó, người thân của chúng đang bị dồn đến đường cùng...biết sau này tương lai chúng ra sao...đến đâu thì đến ...mình cố gắng làm hết sức mình để bù đắp cho bọn trẻ.
      Chia làm 2 tốp, tốp trẻ lớn và mấy bà mẹ cùng với phân nửa dì cậu làm 1 chuyến tham quan - điểm đến là Trung Tâm Biên hòa,  Làng SOS Gò vấp và Đầm Sen, chuyến đi 3 ngày tràn ngập tiếng cười thỏa lòng mơ ước của các em.




        Mẹ và trẻ lớn đi chơi xong về giữ trẻ nhỏ cho mấy dì đi chơi cũng 3 ngày nữa, giao xe và bác tài cho mấy dì tha hồ đi chơi đã rồi về, thế là vẹn toàn đôi bên.
        Được thêm vài tháng anh HB từ giả xin chuyển về TP làm, bà Giám đốc Sở lao động kiêm luôn Giám đốc Làng trẻ - liền đó bà gửi luôn cho mình quyết định rút về Sở chờ nhận công tác mới??? Từ chối không nhận ,  bàn giao...âm thầm lặng lẽ ra đi không muốn làm xáo động sợ bọn trẻ hoang mang.
       Chỉ trong vòng 1 tuần cả 3 bà mẹ và nhỏ thủ quỷ cùng chị nấu bếp xin nghỉ luôn. Thế là Làng trẻ có 1 cuộc cách mệnh không đổ máu. Vẫn tưởng trường kỳ kháng chiến, ngờ đâu chưa đến 2 năm.
       Ra đi mình chỉ tiếc có 1 việc là đã không ôm hết mấy album hình đi, còn mấy đứa nhỏ thì mình hổng lo có nhà nước lo, ổ đã được lót sẵn rồi mà còn lo không nổi nữa thì chết còn sướng hơn.

*** Tin giờ chót: Sang bên này được vài năm nhận 1 tin làm mình vô cùng bàng hoàng và đau đớn.
       Chị Đ giờ như khùng khùng, điên điên đi lang thang ngoài chợ - Ủa , sao vậy?- Chị không hay gì hết sao? Chuyện gì? D nghe chị Y kể , trong Làng trẻ ...mấy đứa nhỏ ra ngoài ao chơi bị té chết 1 lượt 5 đứa...Trời!!!Khủng khiếp quá...sao lại có chuyện hi hữu như thế xảy ra cơ chứ.. tai nạn thảm khốc như vậy chị Đ bình thường mới lạ.
      Chị Đ là lớp đàn chị của mình, 1 người con gái là chị cả trong nhà mẹ mất sớm, cha cưới vợ khác, một tay chị nuôi nấng 3 người em nên người, chị không chồng, không con..về làm phó giám đốc Làng trẻ thay mình. Thương cho chị và 5 đứa trẻ phận bạc.

15 comments:

Chôm Chôm said...

Em thiệt không ngạc nhiên khi bọn người đó nhào vô ăn bẩn của bọn trẻ. Chỉ thương cho những đứa trẻ và những người có lòng như anh chị. Hug.

Anonymous said...

Chị Th, lực bất tòng tâm hả chị :hug ...Thương các anh chị có lòng quá .

QLan said...

Ngưỡng mộ qúa. Càng đọc càng thấy mình càng ...bé nhỏ so với lòng vĩ đại của 2vc Th. Một ngày nào đó, có cơ hội gặp lại những đứa bé đó trong môi trường tốt đẹp hơn, chắc Th. sẽ vui lắm ha!

Unknown said...

Hơi bất ngờ vì câu chuyện chị kể, nhưng thời đó, có lẽ đã qua rồi, bây giờ mọi chuyện chắc chắn khác hơn, tốt hơn.

Rất khâm phục tấm lòng và những nỗ lực của anh chị và những người trong câu chuyện...

Chia sẻ về cái tin buồn cuối cùng, buồn thiệt

Dã Quỳ said...

Chị ui, không phải chỉ có 1 mình tụi chị bị "hớt tay trên" vậy đâu. Tụi em cũng bị sất bất sang bang, và còn bị "chụp mũ" tùm lum nữa đó chị! Sau này, có làm thì tụi em làm âm thầm chứ không cái kiểu "xin phép, xin tắc" như xưa nữa. Vì "chúng" cứ nhúng tay vào hết chôm bên này 1 chút, bên kia 1 tí ...riết rồi tụi nhỏ chẳng có gì luôn. Ghét & hận tận xương tủy luôn à !! :(( :(( ... Cho nên em hiểu cảm giác của chị lắm !!

hugsssssssss cái nè !!!!

Tanya said...

anh chị hay thiệt đó...
không biết Làng Trẻ bây giờ ra sao hả chị?

Lana said...

Cuộc đời luôn thế, khi khó khăn thì khó thấy ai, đến khi có 'tài trợ' thì họ nhào đến... chỉ biết nghĩ "thôi mình làm bằng tâm, ráng hết sức cho cái tâm thanh thản".
Thương mấy em. Những 'cuộc cách mạng' đó chẳng giúp gì cho các em cả. Các em luôn cần sự ổn định và bình an.
Chân thành chia sẻ về tin buồn cuối bài nha BeBo. Đọc Entry này thật buồn...

BeBo said...

@Chôm, Hai, Quỳ & Lana: Đúng là cuộc đời luôn thế...nhưng Quỳ à nếu làm âm thầm thì chỉ được vài ba trường hợp lẻ tẻ thôi.
@Phú & Lana: giờ viết lại mình còn rơi nước mắt.
@ Q Lan & Tanya: Mình vẫn còn liên lạc với một số trẻ ở Pháp, Thụy Điển và Mỹ, Làng trẻ vẫn hoạt động nhưng nghe nói họ ghép chung với dưỡng lão.

Dã Quỳ said...

Chi. Th: la`m "a^m tha^`m" theo kie^?u kho^ng xin phe'p "chu'ng", nhu+ng va^~n co' the^? giu'p ddu+o+.c nhie^`u tru+o+`ng ho+.p ma` chi. ui, ho^?ng co' le? te? dda^u a`\.

BeBo said...

DQ: nếu mình kiên trì thì cũng giúp được nhiều hé nhỏ.

Anonymous said...

chuc chi thao moi dieu tot lanh,
da doc trang blog cua chi roi..viet kha tot ...nhung chua lot ta het nhung noi nhoc nhan cua nhung ngay o lang tre...nen viet tiep di nhe..de tai lang tre nay chi thao co the viet thanh tap tieu thuyet duoc ma...can thiet cho hu cau mot chut chu sao...chi thao viet di toi se ung ho .va chinh ly lai ...toi chuan bi viet 1 cuon sach voi ten no se mang hoi ham cua triet hoc mot chut...du kien nua nam 2011 moi xong...hy vong se thanh cong...dung lo toi hien tai da su dung kha thanh thao may vi tinh roi...ve mat hang gom su.van van...nen noi voi chong chi thao ,mat hang nay se co loi o my lam...nen quan tam de kha len moi duoc...
HHB

BeBo said...

HHB: được anh khuyến khích có lẻ Th sẽ viết thêm vài bài nữa, em cũng ủng hộ anh hết mình về chuyện viết sách của Anh, có dịp AB sẽ liên lạc với anh.
Thân!

Anonymous said...

Ngoc Thao tha^n,

PA vo^ blog cu²a Tha²o coi hi`nh tha^'y be' Bo lo*'n nhie^`u. PA co' ddo.c blog cu²a Tha²o nu*~a. Tha^'y Tha²o ke^² chuye^.n ma^'y em be' mo^` co^i tha^'y ca²m ddo^.ng qua'. Ba^y gio*` co' co`n ai lo cho ma^'y em be' mo^` co^i nu*~a kho^ng ?

BeBo said...

PA thân! Vui lắm khi PA ghé thăm, bạn bè lâu gặp quá,nhớ nhỏ ghê.
Làng trẻ vẫn còn, mấy đứa trẻ ngày xưa giờ lớn hết rồi mỗi đứa mỗi nơi.

Unknown said...
This comment has been removed by the author.
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...