Showing posts with label Thú yêu. Show all posts
Showing posts with label Thú yêu. Show all posts

Tuesday, November 19, 2013

Sunday, May 26, 2013

Tình Mẹ!

Nó đã nằm lì 1 chổ chịu đựng như thế không ăn uống gì, họa hoằn chăng chỉ vài hạt gạo hay mấy giọt nước cầm hơi. Mình và anh B thấy sót ruột quá, đem gạo và nước để kế bên vậy mà trông hoài hổng thấy nó bước ra khỏi ổ, thậm chí mấy con gà mái khác nhảy vào giành ổ, mổ nó lia lịa nó cũng cam chịu, nhứt định không rời nửa bước. Đâu phải chỉ 1 ngày, 1 bửa, hơn 3 tuần lể ấp ủ, giữ gìn, lần đầu làm mẹ, nó đã làm tròn bổn phận của mình rất chu đáo, so với nó tui thấy mình chẳng thấm tháp gì, ôi nàng gà mái thật đáng yêu.

Saturday, April 20, 2013

Xuân quyến rủ!

Mùa này, tối ngày mình cứ muốn quanh quẩn ngoài vườn, từ sân trước đến sân sau, để bưng cái này, bế cái kia, ngắm nghía từng em, nâng niu từng em, rồi lại xách máy, chụp lấy, chụp để từ mọi góc cạnh, mọi lúc, mọi nơi. Sao mà chúng quá đáng yêu, quá xinh xắn , quá dễ thương, quá quyến rủ thế hổng biết.

Sunday, March 17, 2013

Hành trình của quả trứng!

Gà mái nhà mình đã có trống, nhưng tụi nó cứ giành nhau ấp, đá nhau lia lịa nên cuối cùng cái ổ không con nào nằm được lâu, cứ nhảy vô, nhảy ra suốt thì làm sao có được gà con. Lên mạng ngâm cứu, thế là có cái hộp ấp trứng này đây, Be chịu trách nhiệm lắp ráp cho mẹ.

Wednesday, February 20, 2013

Home Sweet Home!

Open your eyes!
Surprise!
Sau 3 tuần lạc lối, chàng xơ xác quay về...
Vì ta cần có nhau!
Chuyện là vầy, sáng sớm mới hơn 6 giờ bà hàng xóm chạy qua vừa bấm chuông vừa gỏ cửa, bà báo vừa mới thấy peacock trên nóc nhà xe của nhà kế bên, mình và anh B, nửa tin , nửa ngờ, hổng lẻ con còn lại bay ra luôn. Chạy ra sau chuồng thì nàng vẫn còn đấy, hổng lẻ chàng trở về? Cả vợ lẫn chồng đều trèo lên hàng rào nhìn sang các vườn hàng xóm, nhưng chẳng thấy bóng dáng chàng đâu? 
Be được mẹ cho biết, liền sang nhà hàng xóm hỏi thăm, 2 cha con đi tìm , nhà bà ta cách nhà mình 1 căn, tui cũng hối hả lội theo, nghe tiếng chó sủa ỏm tỏi hướng đằng kia, chắc mấy cha con đang qua vườn người ta. Gần đến giờ, phải về đón xe bus với Bo, ở nhà mà cứ nhấp nhỏm, sao Be chưa về để đi học, thì thằng nhỏ về tới, sao 2 cha con tỉnh bơ vậy kìa? Be nói, mẹ có muốn ra coi không? Sao, có con công thiệt hả con, nó đâu rồi, tui hỏi tới hỏi lui, vừa bước ra sau vườn, vừa hỏi, nhưng không quên hỏi Be có muốn mẹ, ba đưa con đi học không?
Tui nhìn ngắm hoài hổng chán, nó trông tiều tụy và xơ xác quá, chắc đói lắm, nó hối hả mổ lia chia, 2 con quấn quýt cùng ăn, ai biểu bay đi làm gì hổng biết, thiệt tội nghiệp quá chừng.
Chợt nhớ, chạy vô nhà lấy máy chụp hình, chụp đến hết pin luôn.
Mới hồi nãy, chàng đã xòe cánh múa lượn, chắc để tán tỉnh nàng, nhưng chuồng chật quá, hổng được thoải mái. Thôi, ráng chờ ba mẹ để dành tiền rồi quỡn quỡn ba làm nhà bự và cao hơn nữa cho tụi bây mặc sức tung hoành nghe.
Cám ơn mọi người đã cùng chung niềm vui với nhà BeBo hé. Thiệt là mừng hết lớn.

Monday, January 28, 2013

Mất!?

Tui thẩn thờ bước theo em, lải nhải như bà điên, where's your husband? Chồng em giờ ở đâu? phải chi em có thể trả lời tui thì mọi chuyện đã sáng tỏ. Đã bước sang ngày thứ ba, hết hy vọng rồi chăng?

Monday, January 21, 2013

Tự do!


Mấy tuần trước có chị hỏi : " Mấy con gà, con công của em sao rồi?", hic... từ trắng biến thành nâu rồi chị ơi.  Gió mưa tầm tả kéo dài, ngày nào cũng rả rích, lạnh lại càng lạnh hơn, phải nói là rét mới đúng.
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...