tag:blogger.com,1999:blog-2295788670895191587.post7713947142911524505..comments2024-03-11T02:59:06.896-05:00Comments on BeBo's Blog.: Ghép lại Vành Trăng.BeBohttp://www.blogger.com/profile/11652935011693440526noreply@blogger.comBlogger5125tag:blogger.com,1999:blog-2295788670895191587.post-79132120217506421012010-05-09T16:21:59.008-05:002010-05-09T16:21:59.008-05:00Bo loves you Má Sáu!Bo loves you Má Sáu!BeBohttps://www.blogger.com/profile/11652935011693440526noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2295788670895191587.post-82949270004163809502010-05-09T16:21:06.972-05:002010-05-09T16:21:06.972-05:00Bo yêu dấu của Má Sáu nè! NGABo yêu dấu của Má Sáu nè! NGANga Donoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2295788670895191587.post-2914171690229834472010-02-23T11:09:58.689-06:002010-02-23T11:09:58.689-06:00Chôm: hình như em sinh ra là để đem niềm vui cho n...Chôm: hình như em sinh ra là để đem niềm vui cho ngươì khác, em gái ạ!<br />Phụng: Vậy à, em cũng có người chị bị bệnh, Bo cũng có những cách biểu lộ cảm xúc làm chị không ngờ, rất đáng yêu đó Phụng.BeBohttps://www.blogger.com/profile/11652935011693440526noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2295788670895191587.post-73910564705839883112010-02-23T00:21:33.545-06:002010-02-23T00:21:33.545-06:00Chị ah, đọc mà lòng nhoi nhói. Mình cứ cho là mình...Chị ah, đọc mà lòng nhoi nhói. Mình cứ cho là mình khôn lanh nhưng thật ra não bộ mình có nhiều phần k được phát triển mà mình không biết. Thương Bo, thương tất cả nhưng người khuyết tật đã bổ sung cái phần khiếm khuyết đó cho những người cho là minh đầu đủ. Thương Bo và thương cả mẹ đã nhiều năm khóc vì con. Chị ruột của em cũng bị hội chứng Down. Bao nhiêu khôn lanh chị nhường hết cho anh em trong nhà, mình chị chịu thiệt thòi, nhưng sống rất tình cảm, ai thích cái gì chị đều ghi nhớ trong lòng, có dịp là làm cho mình vui.PhungPathttps://www.blogger.com/profile/10462517663779670855noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-2295788670895191587.post-75953692090911513252010-02-23T00:04:03.127-06:002010-02-23T00:04:03.127-06:00Em không là diễn viên như anh kép trong bài viết c...Em không là diễn viên như anh kép trong bài viết của NNT, nhưng em cũng có câu chuyện tương tự như vậy đó chị.<br /><br />Hồi mới qua Mỹ, em làm front office cho 1 văn phòng nha sĩ. Chị này hơn em mấy tuổi, bị down. Mấy cô dental assistant có vẻ "né" chị. Em vẫn nói chuyện dỗ dành chị như bình thường. Chị thương em lắm, khi nào sợ nha sĩ thì chị khóc lóc um sùm. Chỉ đến khi em vào dỗ chị, nắm tay chị thì chị sẽ để yên cho nha sĩ chích thuốc trám răng một cách hết sức can đảm. Có lần tới văn phòng, chị tặng em mấy bông hồng thiệt đẹp. Hóa ra chị hái trong khu apartment nhà chị để tặng em. :) Em phải dặn lần sau đừng làm vậy nữa kẻo gai đâm (em phải băng tay lại cho chị). Hoặc có khi chị nhìn em cười âu yếm rồi cất giọng ngọng nghịu "thương quá hà!" Khi thì bất ngờ ôm em hun cái chụt lên má. Chị cứ hồn nhiên như trẻ con mà tỏ lộ tình cảm của mình như vậy đó.Chôm Chômhttps://www.blogger.com/profile/12486522226866546815noreply@blogger.com